t ả n m ạ n m ư ờ i n ă m
xoè tay ta nhẩm tính
cũng đã quá mười năm
thời gian qua chóng vánh
bao dâu bể nhọc nhằn
cái ngày xa xưa ấy
thế giới chỉ màu hồng
đâu có gì khắc khoải
đâu đợi chờ ngóng trông
tựa vai nhau thủ thỉ
đời đẹp tựa vần thơ
toàn những lời hoa mỹ
con tim lắm dại khờ
trôi dần theo ngày tháng
nhạt nhoà khúc ca dao
ốc đảo sầu quạnh vắng
ngà ngọc nhuốm phai màu
xoè tay ta chỉ thấy
chi chít nỗi ngậm ngùi
cúi mặt giấu tê tái
mười năm sầu chưa nguôi
Nhận xét
Đăng nhận xét