m ù a x u â n đ ã t ậ n

 


mùa xuân đã tận
nhạt nhoà cúc mai
tường vôi vạt nắng
vướng nét u hoài

thơ buồn giấu mặt
nhớ ngọc ngà xưa
rong rêu chìm khuất
ngơ ngác giao mùa

vần câu khắc khoải
tưởng về trăm năm
xa rồi thơ dại
đếm bước âm thầm











Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

g ở i đ ế n d ấ u y ê u

c à p h ê b u ổ i s á n g