Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2024

t h á n g b a v ề l ạ i T â y N g u y ê n

Hình ảnh
  nắng tháng ba óng ả rực vàng màu mật ong chút xao xuyến trong lòng bên ly cà phê đắng ốc đảo chừng quạnh vắng bốn bề chỉ mình ta tội câu chữ thật thà giấu mặt buồn không nói tháng hai vừa qua vội hoa cỏ vẫy tay chào xuân hát khúc ly tao buổi giao mùa bịn rịn vác ba lô xúng xính chờ ta nhé Tây Nguyên thả trôi hết ưu phiền tung tăng cùng thơ vận

g ở i đ ế n d ấ u y ê u

Hình ảnh
yêu dấu ạ, nhớ từng con sóng nắng của một thời ngọt đắng sẻ chia nhau ta ở đây bốn mùa hoài thinh lặng bởi quanh ta cuồn cuộn những ba đào yêu dấu ạ, thiên hà xa diệu vợi hai tay dài chẳng níu được trăm năm nên từ dạo hai nẻo đường ngược lối ta cô đơn nơi ốc đảo âm thầm yêu dấu ạ, nhỡ mai ngày gặp lại có bao giờ người ngoảnh mặt quay lưng? vẫn là ta áng mây nhiều khắc khoải chân bước đi sao dạ cứ ngập ngừng? yêu dấu ạ, cuộc vô thường dời đổi ta với người rồi cũng hóa rêu rong hãy lãng quên thuở dại khờ nông nổi lỡ trao ai dìu dặt khúc tơ lòng

t ự s ự n g à y 8 t h á ng 3

Hình ảnh
  1. 8 tháng 3 chán gì đâu nhìn con cá quẫy mà sầu ruột gan tiếc cho hai chữ đá vàng… 2. dạo xe quanh phố mấy vòng nắng như thiêu đốt cánh hồng héo khô tội cho ai đợi ai chờ… 3. 8 tháng 3 rồi cũng qua thuỷ chung cất cánh mặn mà nhạt phai câu thơ trĩu nặng u hoài…

t ả n m ạ n m ư ờ i n ă m

Hình ảnh
xoè tay ta nhẩm tính cũng đã quá mười năm thời gian qua chóng vánh bao dâu bể nhọc nhằn cái ngày xa xưa ấy thế giới chỉ màu hồng đâu có gì khắc khoải đâu đợi chờ ngóng trông tựa vai nhau thủ thỉ đời đẹp tựa vần thơ toàn những lời hoa mỹ con tim lắm dại khờ trôi dần theo ngày tháng nhạt nhoà khúc ca dao ốc đảo sầu quạnh vắng ngà ngọc nhuốm phai màu xoè tay ta chỉ thấy chi chít nỗi ngậm ngùi cúi mặt giấu tê tái mười năm sầu chưa nguôi

c à p h ê b u ổ i s á n g

Hình ảnh
  ghé quán cà phê sáng trời buồn như muốn mưa bốn bề đều quạnh vắng mới hay đã giao mùa tháng hai vừa khép lại bịn rịn câu giã từ lời thơ buồn khắc khoải lạc loài miền ảo hư góc phố chừng yên ả le lói cánh phượng hồng tháng ba bừng sắc lá chuỗi ngày dài đợi trông ghé quán cà phê vắng đâu rồi những thân quen ngẩn ngơ nhìn giọt đắng lạ xa gió ngang thềm

t h á n g b a v à n g n ắ n g

Hình ảnh
  cõng thơ lên núi bồi hồi tháng ba vàng nắng nụ cười bỏ quên trời xanh mây trắng bồng bềnh chao nghiêng ngọn gió nhẹ tênh góc trời níu cành hoa dại chơi vơi tứ thơ rụng xuống bên đời hắt hiu

m ù a x u â n đ ã t ậ n

Hình ảnh
  mùa xuân đã tận nhạt nhoà cúc mai tường vôi vạt nắng vướng nét u hoài thơ buồn giấu mặt nhớ ngọc ngà xưa rong rêu chìm khuất ngơ ngác giao mùa vần câu khắc khoải tưởng về trăm năm xa rồi thơ dại đếm bước âm thầm