x a r ồ i k h ú c t r i â m

 


vàng thu về phố núi
khúc tri âm xa rồi
chợt nghe lòng hờn tủi
nỗi nhớ nào khôn nguôi

đứng trên triền dốc đầy hoa tím
mắt dõi bâng khuâng một khoảng trời

mười năm thuyền đã ra khơi
để người ở lại nụ cười hắt hiu









Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

g ở i đ ế n d ấ u y ê u

c à p h ê b u ổ i s á n g