t h á n g 1 1 đ ã v ề
tháng 11 đã về sao ta mãi bâng khuâng giống chiếc lá vàng khô ngoài hiên vắng nằm im nghe lao xao sợi nắng đậu bức tường rêu… nhớ đến buổi hẹn hò tháng 11 đã về sao ta mãi âu lo sợ cảm xúc chìm dần vào quên lãng sợ hoàng hôn giọt thu rơi chầm chậm bước cô đơn trên lối cỏ ngỡ ngàng tháng 11 về rồi sao ta mãi mơ hoang cuộc hạnh ngộ mùa thu nào cổ tích phía cầu mây chỉ màn sương mờ mịt chẳng còn gì miền hư ảo trăm năm giấu mặt che cho hết nỗi nhọc nhằn thôi nước mắt khóc chuyện đời đen trắng thoảng bên tai lời ca dao văng vẳng hãy mỉm cười hong ấm lại vần thơ tháng 11 yêu thương câu chữ lắm mong chờ…!...