v ô đ ề
muốn viết bài thơ… thơ trốn biệt
tủi hờn con chữ chạy loanh quanh
sáng nay trời ngập đầy sương tuyết
giấy bút chơi vơi mộng chẳng thành
phượng chừng phai nhạt dấu yêu thương
lẽ nào thu đến… ve im bặt?
chợt thấy rưng rưng nét chán chường
đi lên đi xuống bàn chân mỏi
vẫn chỉ mình ta giữa cuộc đời
ngọn gió vô tình qua rất vội
ngỡ ngàng giọt đắng đọng trên môi
Nhận xét
Đăng nhận xét