c ả m ơ n m ấ y c h ù m l ụ c b á t
treo vội mấy chùm thơ lục bát
trên cành hoa tím ngát bằng lăng
bậu về không kịp bàn tay bắt
để lại cho qua nỗi ngỡ ngàng!
lâu lắm chưa hề vui xướng hoạ
ngỡ tình tri kỷ đã phai phôi
chùm thơ bậu gởi ôi hay quá
mây gió gặp nhau rộn rã lời!
nắng hạ vàng ươm đầy mái tóc
tưởng chừng hạnh phúc quẩn quanh đây
làm sao quên được câu thề ước
son sắt thuỷ chung với tháng ngày?
nụ cười đánh mất ngày xưa ấy
bất chợt tìm về ngập mắt môi
lục bát từ đây thôi khắc khoải
hồn thơ dào dạt mãi không rời!
Nhận xét
Đăng nhận xét