chiều tan học trời mưa lất phất em chờ anh nép vội hiên nhà mấy nhỏ bạn nhìn em trêu chọc gió kéo về làm buốt thịt da áo lụa trắng ngỡ chừng mỏng quá để ngại ngần chiếc cặp nghiêng che hoàng hôn xuống sắc màu buồn bã em đứng chờ quen thuộc vòng xe cây hoàng điệp nhìn em ái ngại cứ thẫn thờ bốn phía ngóng trông anh ở đâu… để em đợi mãi chợt tủi thân nước mắt chảy ròng em phải về… mưa giờ ngớt hạt tiếng chim kêu gọi tổ vang trời trăng xúng xính áo xiêm vàng nhạt em phải về… em phải về thôi!